12B1 Ngô Quyền - Ngôi nhà hạnh phúc
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


Diễn đàn của lớp 12b1 Ngô quyền khóa 1982-1985, nơi các bạn có thể cùng nhau chia sẻ
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

 

 Hồi ký một Trader

Go down 
Tác giảThông điệp
Admin
Admin
Admin


Tổng số bài gửi : 263
Join date : 21/05/2010
Age : 55
Đến từ : Vietnam

Hồi ký một Trader Empty
Bài gửiTiêu đề: Hồi ký một Trader   Hồi ký một Trader EmptyThu Jun 03, 2010 7:54 pm

Em là giảng viên đại học các bác ạ. Ngày xưa không hiểu ma đưa lối quỷ dẫn đường thế nào mà lại chui vào ĐHSP. Em thì Toán rất good. Học thì không có gì phải lăn tăn, toàn 8, 9 ,10 mặc dù nói thật với các bác em vào lớp chỉ đếm trên đầu ngón tay, còn lại toàn chơi bơi vớ vẩn.
Ra trường em đậu thủ khoa, thế là thành giảng viên. Lương 3 triệu. Một năm sau lương em tăng lên 5 triệu. Và dạy thêm dạy bớt gì đó, liên kết đào tạo gì đó, tại chức bằng 2 gì đó, thế là em có khoảng chục chai một tháng ( 2006 ). Em cảm thấy khá ổn. Tiếp tục đi học PhD. 2005 em sưu tầm xong cái MA Mathematics Analysis.

Một ngày, thằng bạn thân của em dẫn em đến một nơi thật xa lạ. Người ta tranh nhau viết mấy cái giấy xanh xanh đỏ đỏ gì đó rồi thảy vào bàn. Trên bảng mấy cái số gì đó nhảy nhảy, toàn màu xanh dương. Ai đi ra cũng vui cười hỉ hả. Em hỏi nhỏ thằng bạn " thế mày được bao nhiêu rồi ".
1 tỷ. Sấm nổ giữa trời quang. Lạy chúa, thằng bạn dạy phổ thông của em. Tối nào cũng đạp xe đi luyện thi. 1 tỷ. Thế là thế nào nhỉ.
Vốn là người hiếu thắng, em ngay lập tức đi mua sách. CANSLIM, Warren Butffet,.... em đọc đủ cả và phải thú thật lúc đó sách chứng khoán tởm không chịu được, dịch linh tinh cả lên. Em lại lên mạng load về xem. Càng đọc càng thấy hay. Ok, ta làm thử xem.
Cash nhiều, ngành nghề tốt, tăng trưởng bền vững. Em xuống tay mua 1000 VNM, tim đập loạn xạ. T+4, 20% ngay lập tức. Rồi em lại thấy closing price chạm vào upper band của bollinger. Ok, bán thôi. Bán xong thì phiên 2 nó về tham chiếu, phiên 3 nó giảm luôn. Không còn nghi ngờ gì nữa, em là thiên tài các bác ạ.

Em ngay lập tức tăng vốn điều lệ lên gấp đôi và vào một loạt các mã mà theo em Butffet cũng không thể bỏ qua. REE, ITA, DRC. Kết quả em thu được 25% trong tháng 1,2/2007. Hoàn hảo. Em quên mất một điều. Em đang là đứa có EPS tốt tệ nhất trên sàn. Các bà, các mợ mua HAP, HAS, LAF, BBT đều ăn ít nhất cũng 100%.
Và ngày đó ngày đó sẽ không xa xôi, cả sàn toàn là máu. Index lao dốc, em bay hơi khoản lãi và sắp âm vào vốn. Sợ quá. Không dám mở bảng điện. 11 giờ mở ra xem kết quả với một ước mơ, đừng giảm sàn. Và khi lỗ được 10% vốn, nghe theo lời William O'Neil em cắt lỗ với phương châm còn sống là còn hi vọng.

Tạm dùng giao dịch, thống kê lại các kết quả. Trên sàn con nào tăng giá nhiều nhất nhỉ. À có rồi SJS từ 100000 tăng lên 400000x4.
Có mã nào giống nó không nhỉ. Có rồi. Thế là xong. Lên đường thôi.
Thế là em lên đường với BMC. Vốn điều lệ nhỏ, EPS lớn, sắp chia tách tỷ lệ cao. Lịch sử SJS đang lặp lại. Em không tin Vnidex là thị trường hiệu quả và lịch sử quá khứ như thế nào thì có nhiều khả năng tương lai cũng sẽ như thế. Em dạy xác suất thống kê mà.
Sau khi đo sàn hai phiên, em tình cờ rơi vào đợt làm giá cổ phiếu hiếm. BMC, TCT, SGH, niềm ao ước của mọi nhà.
Em ăn 300% và cảm thấy mình như Napoleon. Cả thị trường phải bái phục em. Mặt trờiAuxteclic đang toả sáng rực rỡ. Thế là ông cũng có 1 tỷ như ai.
Em mua BMC giá 515000 và bán giá 510000x3.
Xuống tàu trong một niềm tin tuyệt đối: Ta là một, là riêng là thứ nhất.
Sao may mắn đang chiếu mệnh em. Vừa xuống tàu thì quy luật Sell in May and go away lại xảy ra. Em lại càng thêm phởn chí. Sách vở nó nói thế mà chúng mày dám cãi, tháng 5 xuống là đúng
Với 1 tỷ thì có thể làm gì nhỉ.
Quá ít. Làm quả nữa xem.
Một ngày nọ, em ghé mắt vào phần chuyên mục báo giá OTC của báo ĐTCK. Điện quang 300k. Cái quái gì thế nhỉ.
Vốn bé, EPS cao, sắp chia tách. Oh la la. Đầu tư thật đơn giản làm sao.
Thế là gom hết tiền đi mua Điện quang, giá 290000.
Nhưng em vẫn cảm thấy không yên tâm. Vốn ít thế này bao giờ mới lên nhà lầu, xe hơi nhỉ. Ta phải tăng vốn thôi. Đào đâu ra đây.
Thế là em, một người không biết gì về option, về derivaties, bắt đầu tiến hành deal với các ông bạn em để thực hiện các option điên loạn nhất từ trước đến giờ trong lịch sử
Một ngày nọ, tại một quán cafe, có 2 người ngồi tâm sự với nhau
A: Tao thiếu vốn quá mà con này ngon không chịu được. Không ăn thì đúng là phí.
B: Tao cũng muốn giúp mày nhưng tao là nhân viên, lương thì ít. Tài sản vỏn vẹn mớ cổ phiếu ưu đãi tao mua từ thời xa xưa nhưng giờ bán cũng được khoảng 500 triệu.
A: Thế mày bán cho tao mượn đi. 2% một tháng. Gấp ba lãi suất ngân hàng rồi còn gì.
B: Trầm ngâm.
B: Nhưng lỡ mớ cổ phiếu công ty tao tăng nữa thì thế nào.
A: 24%/ năm mà mày còn chê hả. Công ty mày toán bán đồng nát, sắt vụn, tăng thế quái nào được nữa.
B: Vẫn trầm ngâm.

Thế là em quyết định thực hiện một option vô tiền khoáng hậu, kiểu như bán sầu riêng bao ăn.
Bạn em mớ cổ nó tăng hơn 24% thì em mua cổ trả nó.
Mớ cổ nó thấp hơn giá trị tăng 24% thì em trả lại tiền gốc và 24% cash.
Bạn em hết sức hài lòng còn em thì cứ lấy 300% - 24% để ra số tiền ma em sẽ thu về.
Tiếp tục mua điện quang ngoài OTC. Có thể nói, đây là thời kì sung sướng nhất trong đời trader của em. Không cần hóng hớt bảng điện mỗi ngày, không cần theo dõi cái mớ lệnh vớ vẩn ATO, ATC xuất hiện dìm Vnidex trong bể máu ra sao.

Ta đầu tư theo trường phái Butffet, không quan tâm giá mỗi ngày. Và tiêu chí lựa chọn của ta là theo trường phái CANSLIM của William O'Neil. Kết hợp cả hai nhà, em tự tin mình đánh khắp thiên hạ không địch thủ.

Em ngồi rung đùi một tháng thì bắt đầu lo, 2% tiên tươi đã trao nhưng sao Điện quang nó vẫn không nhúc nhích nhỉ. Hay là hệ thống của ta sai chăng? Có sai thì cũng đã quá muộn. Ok, cứ án binh bất động xem sao.

Thời kì này, em lại phát hiện ra lideco trên OTC. Quy luật của em đã có và em chỉ tìm theo quy luật đó. SJS, BMC, Điện quang, lideco. Quá chuẩn.
Em lại đọc đâu đó về những câu đừng để hết trứng vào một giỏ, phân tán rủi ro... Em nghĩ nếu ta mua lideco để phân tán rủi ro với Điện quang thì tốt quá. Dù sao cái quả nợ Cuba nhìn cũng kinh phết. Thời đó trên sàn, chú nào biết được trailing PE và leading PE là cũng khá lắm rồi, mấy cái khoản balance sheet vứt. Cái quan trọng nhất: EPS.

Tiền đâu ra mua Lideco đây.
Lại phải quay về bài option cũ. Trên sàn, em cũng quen được một hai bác già và cũng tư vấn được cho bác ấy chút ít. Nhưng không thể bảo bác í theo kiểu thằng bạn B của em được. Bác này cũng có tự trọng của trader. Đưa tiền cho người khác chơi chẳng hoá ra thừa nhận mình kém lắm sao.
Thế là kế hoạch bán bảo hiểm được thực hiện.
A: Bác này, đã đầu tư mà không có công cụ phòng ngừa rủi ro là không pro đâu bác.
B: ???
A: Cháu nghĩ bác nên mua bảo hiểm cho khoản đầu tư của bác
B: Ơ, thế chơ chứng khoán mà cũng có bảo hiểm hả cháu, công ty nào thể?
A: Không phải bác ơi. Cháu sẽ đưa ra hợp đồng bảo hiểm cho bác. Bác là nhà đầu tư dài hạn nhưng cũng nên có một cái target ngắn hạn bác à. Con hàng của bác ngày đẹp trời nào đó sẽ phi nhưng cũng có thể nó nằm im trong một khoảng dài đấy bác.
B: Thế cháu tính sao.
A: Bác cầm VNM thì bác kì vọng ít nhất là bao nhiêu?
B: VNM thì bét ra cũng 200 cháu ạh.
A: Ok, Cháu mượn của bác 5000 VNM. Nếu nó lên qua 200k thì cháu mua lại cho bác 5000 VNM. Nếu nó chưa lên thì cháu trả bác số tiền tương đương 5000 VNM giá 200.
Với số tiền mới, em chạy lên Sao Việt mua Lideco. Thời đó, tiền dễ kiếm nên người ta cũng dể tin nhau. Em mua ở Sài Gòn, bác bán ngoài Hà Nội. Em chuyển khoản cho bác còn bác thì làm sổ rồi tuần sau chuyển cho em. Ok, no problem.
Và thời kị thịnh vượng nhất của em là đây.

Nghỉ hè, em vừa phải gác thi đại học xong. Đuối quá. Dù dạo này dạy rất ít nhưng có những nghĩa vụ không thể không thực hiện được.
Em đi Mũi Né vui chơi thì điện thoại réo liên hồi, toàn là cò tìm mua Điện Quang, giá 340 bán không anh. Em cũng vờ vịt để hỏi giá rồi tắt máy. Cuối cùng cái gì đến thì nó cũng đến.
Cancel kì nghỉ và quay về Sài Gòn xem chuyện gì đang xảy ra.
Bọn nước ngoài đang vào xâu xé Điện Quang, CĐCL mua giá 340 thì ngoài OTC lên 370. Tiếp tục chiến thuật của em: không bao giờ bán một cổ phiếu đang tăng giá ( PS. đọc trong sách rồi ăn cắp chứ thực ra không phải của em ).

Một điều đáng buồn là lideco gian dối trong việc phát hành cổ phiếu gì đó và đang bị UBCKNN phạt, mất thanh khoản, trên thị trường không còn giá Lideco nữa. Nhưng em mua Lideco là chờ em nó lên sàn. Đắp chiếu để đó ( Một hình thức AQ )
Điện quang tăng tốt làm em tạm thời quên đi mối lo lắng lideco. Dùng lideco phân tán rủi ro mua Điện quang nhưng hoá ra ngược lại, nó đang mang rủi ro đến cho em.
Bỏ hết trứng vào một giỏ cũng chưa hẳn là không tốt nếu mình thực sự tin tưởng cái giỏ đỏ và đủ thông tin về cái giỏ đó. Về sau này, em mới biết cái lý thuyết thị trường hiệu quả là do một tay giáo sư nào đó đưa ra. Nếu biết trước thì em đã không nghe theo. Em chỉ tin vào những người đem tiền tươi thóc thật tham gia thị trường. Học giả ơi là học giả.

Cũng vì cái lý thuyết phân tán rủi ro này mà bọn Mỹ mới gom cả mớ nợ dưới chuẩn lại thành một gói, rồi chia ra bán để phân tán khả năng vỡ nợ. Rồi lại có những người đi mua cái thứ khỉ gió này. Cho vay tiền mà không biết con nợ là ai. Vui phết.
May mắn nối tiếp may mắn, SBS đột nhiên cho repo Điện Quang. Với số tiền repo đó, em quyết định lên sàn lướt ván. Sau khi điện quang lên 400, em bắt đầu cảm thấy không cần thiết phải tìm kiếm cơ hội mới mà đến lúc phải relax.
Và cách relax của em là đây, lên sàn lướt ván.

Đầu tiên chơi vì hiếu thắng, sau đó chơi vì tiền và đến giờ phút này, em đã trở thành con nghiện thực sự. Dường như những thú vui của em đều biến mất, chỉ còn lại chứng khoán và bài hát bất hủ của Vinamilk: mỗi ngày 5%.

Mua gì đây nhỉ. Cũng 3 tháng rồi chưa lên sàn, nhìn mấy cái lệnh ATO, ATC thấy dễ sợ quá.
Đây cũng là lúc, em lờ mờ cảm thấy trên sàn có cái gì đó không ổn. PE toàn 20, 30. EPS pha loãng và lợi nhuận không còn đột biến. Sự lựa chọn diễn ra thật khó khăn vì con nào tốt thì giá đã fair hết rồi. Làm sao đây nhỉ. Cuối cùng em chọn SSI với suy luận như sau. Bọn nó vừa bắt cổ đông mua thêm giấy với giá 50000. Với một mớ tiền đó, tụi nó sẽ mua cổ phiếu thời gian qua ( vùng 900 ). Nếu cuối năm Vnidex lên lại, SSI sẽ có lợi nhuận đột biến. ( Sau này em mới biết tụi SSI chết nhát mua toàn bond. )
Tốt rồi, SSI giá 150. Nhưng lại một lần nữa em gặp may. Lang thang trên forum, em biết được SSI và PAN có mối quan hệ khá chặt chẽ. Xem qua lợi nhuận PAN thì hốt rác chỉ kiếm được tí ti mà đầu tư tài chánh nhiều vô kể.
Em theo trường phái small cap nên sau khi so sánh, SSI với PAN thì cũng rặt một lũ đi chơi chứng nhưng con PAN vốn hoá thấp, chạy cũng nhanh hơn. Thế là em mua PAN, giá trong vùng 5x, 6x.
Thế rồi sau đó thế nào ai cũng biết. Vnidex lên 1000, Điện quang lên 600 còn PAN lên 200. Lideco lên sàn toả sáng và chào sàn trong tuần đầu tiên giá đạt khoảng 270-280. Giấc mơ thiếu gia cuối cùng đã thành hiện thực. VNM giá chỉ có 190 còn mớ cổ thằng bạn em lại giảm. Có lẽ lúc đó, em cũng không bao giờ ngờ chỉ 6 tháng sau, em đã rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục.

Nhưng trước hết, phải nói đến kinh nghiệm làm giá một loạt các mã mà em đã tham gia: Hà đô, Quốc cường gia lai, Nosco.
Trong suốt giai đoạn kiếm tiền dễ dàng này, thật ra em chơi rất dở. Đó là tâm lý của em vào tháng 12/2007.
Cái được duy nhất của em là thực hiện các option, liều ăn nhiều mà. Nhưng các con hàng em chọn thì lại không tốt chút nào. Dù vẻ ngoài thật hoành tráng nhưng DQC từ 300 lên 600 thì em cũng ăn có 100%, lideco em vào 180, ra 290 thì cũng chỉ hơn 50%. Con hàng vớ vẩn nhất em chơi kiểu giải trí là PAN lại cho em lợi nhuận khổng lồ.
Thời gian đó, các bác trên forum toàn khoe mức 400, 500%. Nào là xe song mã STP, SIC ( giống song kiếm PPI, BTT ), con tàu ma VSP thì lúc đó vẫn là tàu gin chạy lên gần 400, rồi sd7, sda đủ thể loại.

Gần đây, em mới nghiệm ra thị trường thì hãy nhìn xuống chứ đừng nhìn lên. Bao nhiêu người chết mất xác thì đã im lìm mà đi. Số PR lên forum chỉ là thiểu số. Em ăn gần 150% nhưng vẫn cảm thấy thua kém các bác này. Và đó là sai lầm không sao sửa chữa được.
Tham em không chết, si em không chết nhưng vì chữ sân mà em đã xuống 18 tầng địa ngục. Đường Tăng đi thỉnh kinh mà còn bị mất một trang, huống hồ chơi chứng khoán mà còn đòi làm võ lâm minh chủ.

Trong giai đoạn mua điện quang, qua YM, em tình cờ làm quen với một bác đại gia Hà Nội. Bác ấy cũng mua khá nhiều DQC và qua trò chuyện, em và bác ấy rất hợp nhau.
Vào một ngày khi mà DQC lên 600, em đang ngồi nhẩm tiền thu được thì bác ấy pm em bán hết điện quang đi kiếm tiền vào vụ khác. Em là một nhà đầu tư chân chính, mua bán dựa trên sách vở là chính được bác ấy cho tham pha vao phi đội hà đô.

Thông tin là cái gì vậy nhỉ: không BCTC, không có dự án. Chỉ có một trang web và một số đất đai tài sản public lên mạng. Vụ này có mạo hiểm quá không. Trên sàn, SC5 đang nóng giãy lên từ 160 lên 260 mà SC5 là gì cơ chứ.
Trước giờ, em thấy chơi BĐS thì phải vào hàng thủ đô. Trong sài gòn cụ nào đi giải toả quận 2, quận 9 xây khu đô thị xem có đền bù vỡ mặt ra không. Nhưng các bác ngoài ý thì lại quá chuẩn. Láng Hạ, Mỹ Đình, Từ Liêm, Hà Tây, các cụ ôm vào sao mà rẻ thế. Ok, vậy thì phi hà đô nhé.
Đội 1: public thông tin mờ ảo lên mạng, tạo dư luận.
Đội 2: gom hàng của các bác bảo vệ, chị lao công, nói chung là làm thịt hết. Sổ cổ đông của Hà Đô lúc đó còn chưa ra cái sổ, chỉ là miếng giấy xác nhận là cổ đông. Chắc các cụ quân đội cũng không ngờ hàng mình mua bán tấp nập đến thế nên không cần làm sổ.
Đội 3: đề xuất phương án làm giá với Bộ Tư lệnh.
Đội này trước giờ chưa từng có kinh nghiệm thổi giá, lần đầu tiên thực hiện thật sự có rất nhiều bỡ ngỡ. Nhưng vì thị trường quá tốt nên những lỗi nhỏ đều có thể bỏ qua. Cuối cùng thì cũng lấy được cái BCTC của Hà Đô, lãi 60 tỷ/quý nhé các bác.
CTHDQT phán một câu, đất anh không thua gì đất của SJS mà sao giá Hà Đô lại bèo thế.
Các thông tin được đưa ra rất từ tốn, cho tới khi đỉnh điểm là cái BCTC được up lên mạng. Vỡ tung, giá tăng không gì chặn lại, từ 80 lên 260 trong vài ngày mà hàng vẫn hết. Ngày đó, em lần đầu tiên tiếp xúc trò làm giá, không tin tưởng lắm nên vào không nhiều. Em sử dụng thế mạnh của mình ở khâu tiếp thị, phân phối sản phẩm. Thật sự hối tiếc. DQC lên đỉnh 690 và bắt đầu giảm. Hàng vẫn còn. Giá lúc đó cơ cấu hết sang Hà Đô.
Bài học thực tiễn: Có sức người sỏi đá cũng thành cơm.

Thị trường giảm về 900, cơn điên giảm dần. Những ngày này thật khó khăn, lỗ liên tục nhưng may là tuân thủ cutloss nên không nghiêm trọng lắm. Tìm khắp sàn cũng chẳng thấy mã nào tốt, thôi lại mua NTL, DQC vậy, DQC sắp chào sàn rồi.
Sai lầm quá nghiêm rọng, em chơi chứng khoán chẳng khác nào nuôi chó, nuôi lâu có tình cảm không bỏ được.
Sai lầm thứ hai, không có mã nào tốt thì mua làm gì.
Mồng 10 tết, mặc áo tím lên sàn. Sai lầm thứ 3. Mất niềm tin thì chơi làm gì.
Mở graphk vnidex ra sem. Ok, cả năm 3 lần xuống 900 thì 3 lần lại lên 1100. Bây giờ 900 mua là ổn.
Sai lầm thứ 4. Câu vừa rồi có thể nói ngược lại 3 lần lên 1100 là 3 lần xuống 900. Phân phối đỉnh rồi.
Rất tiếc, vào lúc đó em chẳng thấy mình có sai lầm gì cả.
Với bấy nhiêu sai lầm mà không bị trừng phạt thì đúng là vô lý. Khủng hoảng toàn cầu ập tới, tài khoản bay hơi 5% mỗi ngày và có muốn cutloss thì cũng không làm được. Rất may là chiếc phao cứu hộ xuất hiện, SCIC, cơ hội thoát ra là đây.

Lúc Lưu Bị và Lưu Chương cãi nhau, Lưu Bị hỏi kế Bàng Thống thì được hiến 3 kế
Thương sách: không kể ngày đêm, đánh úp Thành Đô.
Trung sách: cướp ải Bồi Thuỷ, từ từ đánh chiếm Thành Đô.
Hạ sách: Lui quân về thành BẠch Đế, rút về Kinh Châu.
Lưu Bị chọn trung sách cũng đủ thấy năng lực ông ta xứng đáng làm vua Tây Thục.

Thời điểm đó, em cũng có 3 kế.
Thương sách: Bán hết lấy tiền, chuyển qua sàn giao dịch vàng.
Trung sách: Bán hết lấy tiền, im lặng chờ thời.
Hạ sách: Lỗ quá rồi, cứ để đó, đằng nào mà chẳng lên.

Em không phải Lưu Bị, em không có chữ nhẫn, em chọn thượng sách

Sàn gold đi dễ khó về
Khi đi trai tráng khi về bủng beo.
Ngày kinh hoàng 18/03/2008

Vào sàn vàng một thời gian, vận may không còn nữa. Mua ngay cú đầu 18,7 thì hôm sau lên 19. Cú ăn đơn giản đó đã làm tiêu tan cả cơ đồ gây dựng nên.
Quá đơn giản, thế giới khủng hoảng thì gold là nợ trú ẩn an toàn nhất. Thế là miệt mài với các chỉ báo, SMA, Fibonacci,..... Một ngày đẹp trời vàng giảm từ 1030 về lại 985. Fed cắt 75 điểm và chiến thuật: mua khi có tin đồn ,bán khi có tin thật được bọn đầu cơ thế giới thực hiện hoàn hảo. Điểu chỉnh như thế này là quá nhiều. Vào lại thôi.
Đêm đó, đêm kinh hoàng nhất rong đời.
Em quen ăn bánh dày, ăn vài chục giá em không ham hố nên để hàng qua đêm. Đóng cửa sàn là 19020, gold spot là 994, quá ổn.
Chiều 6h mở lên 985, hơi lo, đi ăn cơm đây.
7h, mở lên 970. Cái quái gì thế này. Tắt.
10h, bật lên 955. Ngồi máy lạnh mà mồ hôi đầm đìa, một hoáng hối hận về sự kiêu căng ngạo mạn của mình.
Đi ngủ, quên đi.
Sách 6h, 930, địa ngục, tài khoản có cháy không nhỉ.
8h, chạy lên sàn, 910.Tài khoản gần như đi tong. Cũng may là mới đánh 1/2 tài khoản.
Ngày 18/03 là ngày kinh hoàng nhất của em. Hoá ra, em chỉ là cóc ngồi đáy giếng mà cứ nghỉ mình là thiên tài. Tài khoản thì chỉ còn mớ tiền còm thảm hại. Ngồi nhẩm lại nếu cứ theo hạ sách cầm cổ thì cũng không đến nỗi chết đau đớn như thế này. Một tuần mất phương hướng và buồn vu vơ.Thườnng thì khi sai, người ta thường tìm lý do. Em cũng thế.
Xem lại lịch sử gold. Thì ra cũng có đợt bán tháo từ 700 về 200 nhưng đã lâu lắm rồi. Kiểm điểm lại. Đúng rồi. Khủng hoảng thế này, cash is king. Mua vàng về nhà làm cái gì cơ chứ. Giảm 10% thế này là gãy uptrend rồi. Ok, ta cứ vào từng khối lượn nhỏ, quyết định đánh xuống toàn tập.

Sau này, em tiếp cận với behavior finance mới biết cái gọi là confirm bias. Người ta chỉ muốn nghe tin support cho quyết định của mình và bỏ qua các thông tin trái chiều. Bất chấp oil lên, em vẫn tin Gold sẽ sụm. Gom hết cash còn lại, đánh canh bạc cuộc đời bán không mức 940-950. Lúc này gold đang cá hồi lại sau cú rớt lịch sử.
Trước giờ, em vẫn tự tin là người may mắn nhưng sự thực là cái may mắn đó đã đội nón ra đi từ lâu lắm rồi.

Em lại thắng tiếp cú này khi vàng giảm xuống mức 850 sau khi giằng co quanh ngưỡng 880-910 2 tuần. Trong giai đoạn này, em vẫn giữ nguyên trạng thái trong khi các bác oánh oánh xuống hàng ngày. Có lẽ là thói quen từ chứng khoán: buy and hold.
Em ăn rất dày và sau đó lại là một cú ngã toán tập.

Cover hàng tại 850, mức cản mạnh. Em thoát ra chờ rebound đánh xuống tiếp.
Gold bật lại 865, rồi 888 rồi 865, 880. Trong một tuần, em nhận định correction đã xong. đánh xuống toán tập 880 và lần này là một cái chết hoàn toàn khác. Không bất ngờ như lần 18/03 mà là một cái chết đau đớn hơn rất nhiều.
Forum có một sức mạnh thật là to lớn, trước giờ em dùng nó để PR hàng và bây giờ vì nó mà em die.

Hồi ức nửa năm trước. Em lượm được BCB của quốc cường gia lai. Chẳng biết thật giả thế nào mà có dấu của SSI đỏ chói, thông tin thì hoành tráng, cao su, gỗ, đất ngợp mặt.Em nhớ lại vụ bỏ qua SSI và ăn PAN như thế nào. Ngày HAGL roadshow, em đi mua QCGL và sau đó public BCB đi khắp nơi. QCGL thăng thiên lên 120, em ra hàng toàn tập vì cũng không biết BCB đó có phải hàng lởm không.

Trở lại. Forum vàng khắp nơi một niềm tin gold giảm. Cứ lên 880 là rơi, sợ gì. Chim lợn ACB bay rợp trời hô đánh xuống, em cũng đánh xuống. Ha ha ha.
Rồi đêm thứ 6 đã đến, Gold sẽ được chốt lời và đi về nơi xa lắm. Yên tâm oánh. Có điều nó đã tăng đâu mà đòi chốt lời.
Sau một loạt giằng co, gold quay về mức 900. Em chưa biết mệnh hệ thế nào nhưng cũng vui vì trên chuyến tàu đánh xuống có Linda Kieu.

Lại ngược trend rồi. Làm thế nào đây nhỉ.
Ngày trước, em vẫn hay tự hào về cái kỉ luật cutloss của mình. Nhìn lại, nhờ nó mà em đã thoá khỏi cối xay thịt HAX, UNI và cả SDA nữa. Cutloss thật là dễ mà sao nhiều người cứ đắn đo, 10% lỗ quá chú ạ, chờ thêm tẹo. Thế rồi lõm 20%, cutloss 10% thì đã ngon rồi cứ thế cứ thế. Nhìn thấy những trường hợp đó, em càng thấy mình đúng là trader cực kì có kỉ luật.
Thế nhưng đêm thứ 6 đó, một chuyện kì lạ nhất xảy ra. Cái động tác cutloss mà em tưởng như là đã thành phản xạ của mình thì nay không thấy đâu. Mệt mỏi,.... Cutloss lần này là lần thứ mấy rồi nhỉ, hay là cứ để thế....
Bán khống 888, gold lên 905. Cũng lõm 300 giá là cùng, tệ lắm thì thêm 300 giá nữa mình vẫn chịu được, không lẽ gold lên 950.

Đang là downtrend cơ mà. Không biết tự lúc nào, em đã đưa ra một định lý mà không cần chứng minh gold must die. Ok, ta lì đòn một phen xem sao. Hồi đó cutloss UNI nó xuống 50 rồi lên lại 170, không cutloss thì đã ăn bánh dày, việc quái gì phải sợ.
Như một bệnh nhân, em đi tìm vài viên thuốc an thần. Trên forum, chuyên gia nhận định tuần sau gold sẽ giảm trở lại, diễn đàn tràn ngập một niềm tin quyết thắng.
Căn bệnh nghiện giao dịch đã ăn vào máu.

Từ ngày Vnidex về đất mẹ, sáng ra lòng buồn rười rượi. Làm gì cho hết một ngày nhỉ. Sàn gold đem chút nhiệt náo năm xưa dù cho nó xô bồ hơn rất nhiều và thực chất là cái sòng chơi chẵn lẻ hợp pháp mà thôi. Rồi em lại gặp trên forum những con nghiện chung cảnh ngộ như em, bác Tarzan_Hp này, bác nhaque bên vietstock này, các bác cũng đánh lên đánh xuống, cũng pr phân tích rôm rả như ngày xưa nhưng các bác pr đường các bác, gold đi đường gold.
Cũng tại forum vàng, một thần tượng của em sụp đổ. Cái con người có cái nick thật mộc mạc dân dã, một cái nick vừa nghe đã nhớ lại quê hương ta bánh đa, bánh đúc, cái nick từng hô lên một tiếng là anh em ùa vào ủn HAX lên 120, trong đó có em.

Thần tượng ngày nào giờ cũng một nắng hai sương, 8h lên sàn, bỏ cơm trưa để xem IG Markets, rồi lên forum PR. PR cho gold spot thì mục đích là gì dây nhỉ. Lại tự chích doping rồi.

Nhớ ngày tập tễnh chơi chứng, nhờ bác ý mà em biết được rải đinh mua 10 10 10 ngoài việc gom giá sàn không ai biết thì còn nhằm để bán sàn cho các bác hóng hớt. Nhiếu bác thấy che giá tưởng là có đội gom, thế là gom theo mà không biết thực tế chẳng có đội nào, tốn 30 cổ mà dụ được cả đám vào xả. Kĩ thuật kế trung chi kế này em thật sự bái phục.
Thế mà lúc này em thương bác ý quá, cũng sai trend, cũng cutloss như em.
Những ngày trade vàng là những ngày tồi tệ nhất trong cuộc đời em. Chất lượng cuộc sống tụt dốc không phanh, ăn cơm, tắm cũng không yên tâm. Nằm ngủ thì trong đầu cũng nhảy múa toàn là XAU, XAG.

Chơi vàng một tháng, em hiểu ra nó không phải chứng, chẳng có FA, TA gì ráo. Thằng điên ý nó thích thế nào là chuyện của nó. Hôm nay nó là chỗ trú ẩn an toàn thì ngày mai nó nói mùa cưới Ấn Độ kết thúc. Lên xuống gì em ý cũng có cách giải thích rất ư là hợp lý.

Sáng thứ hai tuần mới, để xem sao.
8h đi ngang qua tiệm vàng 17630. Ok thế là đi 300 giá rồi nhỉ. Gold spot 905
Vững tin.
10h, gold spot 907, SJC 17750. Điên à?
13h, bọn Ả rập ủn lên 909, SJC 17830.
15h, 17920, gold spot đứng im.
Why?

Lúc này, một cảm giác rất Yomost chợt hiện về với em. Cutloss rồi out ra, làm lại. Không, mệt quá rồi. Muốn ra sao thì ra. Đánh cược với ông trời thử xem. Trời thương thì ta tiếp tục, không thì lại lối cũ ta về, thuở còn thơ ngày hai buổi đến trường.
Rất tiếc là hôm đó em không đánh cược với ông trời mà đánh cược với bọn cá mập SJC, ACB go long tuần trước. 8000, 10000 lượng, các lệnh mua kinh hoàng quét qua bảng điện.
17930, Reng reng reng.

Giây phút tệ hại nhất của trader là nghe một giọng nói thật ngọt ngào: Anh ơi, anh nộp thêm tiền vào nhé, không thì bọn em phải xử lý đấy.
Làm gì đây nhỉ. Chịu thôi. Không còn vùng vẫy gì nữa rồi. Nhắm mắt xuôi tay về nơi cực lạc vậy.

Chiều hôm đó, em lang thang vô định. Nhìn dòng xe qua lại tấp nập, các đại gia đầu hói bụng bự đi với các em chân dài, em lại cảm thấy tội nghiệp cho các em ý quá. Giá ngày đó.... thì giờ các em đâu phải khổ đi với lão già ấy. Tâm lý nói chung là không bình thường các bác ạ.
Có một chút nhớ nhớ, có một chút yêu yêu cái thời oanh liệt 2007.
Trong đầu thoáng qua cuốn phim quay lại những gì đã qua, very sweet. Và những gì sắp đến.
30 năm tuổi đã từng chua với xót
Trời đấy may còn thân sống sót
Tháng ngày khuây khoả lũ đầu xanh.

( Sưu tầm)
Về Đầu Trang Go down
https://12b1ngoquyen.forum-viet.com
 
Hồi ký một Trader
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
12B1 Ngô Quyền - Ngôi nhà hạnh phúc :: Diễn đàn tuổi 40 :: Đọc và suy ngẫm-
Chuyển đến